Lớp : 10A8 STT : 08
Đề bài: Trách nhiệm của bản thân đối với gia đình ( con ,cháu, anh, chị ……)
Bài làm
“Ba là cây nến vàng , mẹ là cây nến xanh, con là cây nến hồng, ba ngọn nến lung linh …” Người ta thường nói gia đình chính là cái nôi của xã hội nhưng đinh nghỉa về “gia đình” trong tâm hồn của mỗi con người nó không to lớn như thế chỉ đơn giản là ấm áp như những ngọn nến kia thôi.Sống trên đời này ta hay nói đến trách nhiệm. Trách nhiệm đối với Tổ quốc, đối với việc học, đối với cộng đồng … nhưng ít ai nghĩ đến phải có trách nhiệm với gia đình của chính mình với những người thân yêu nhất.
Trách nhiệm là điều phải làm phải gánh vác hoặc phải nhận lấy về mình. Tinh thần trách nhiệm là yếu tố không thể thiếu được trong cuộc sống , đó là những điều kiện cho phép chúng ta đạt được những điều mong muốn. Vậy trách nhiệm đối với gia đình là gi`?
Bạn có thể đưa cho đứa bạn mới quen cây kẹo mà bạn mới mua nhưng lại đi giành giựt với đứa em một chai nước ở nhà; bạn có thể trực nhật giùm đứa bạn khi nó than mệt nhưng bạn lại chẳng bao giờ đụng tay vào công việc nhà; bạn có thể khen ngợi cậu bạn nào đó vì họ mang giúp bạn một vật gì đó nhưng lại quên mất lời cảm ơn đối với người đàn ông quan trọng trong cuộc đời của bạn, đó là ba; bạn có thể mất hàng giờ ngồi nói chuyện với đứa bạn nhưng lại không thể dành một phút để giảng bài cho đứa em… Liệu đây có phải là trách nhiệm của bạn đối với gia đình của mình?
Trách nhiệm đối với gia đình thường bị chúng ta lãng quên đi. Chúng ta xem những điều mà gia đình làm cho ta là lẽ đương nhiên. Dần dần ta không tôn trọng những điều ấy để khi mất đi ta lại thấy nuối tiếc. Một ngày nào đó bạn chợt nhận ra rằng đứa em bạn ngày ngày vẫn để sẵn một chai nước vào trong cặp của bạn; mẹ luôn cất những cuốn tập mà bạn vứt trên sàn để lên kệ cho bạn mỗi buổi sáng trước khi bạn đi học; mỗi buổi tối trời mưa bạn đi học về khuya ba của bạn đều ra ngoài ngõ đứng chờ bạn về và mỉm cười với bạn- một nụ cười ấm áp nhất bạn từng thấy… lúc đó gia đình mới quan trọng với bạn dường nào?
Không bao giờ quá muộn để yêu thương. Bạn hãy bắt đầu quan tâm đến từng thành viên trong gia đình mình từng chút một. Mỗi ngày chỉ can bạn nói con yêu mẹ dù là một câu nói đơn giản cũng đủ làm mẹ bạn thấy ấm áp; động viên nhóc em khi nó gặp phải bài kiểm tra điểm xấu khiến nó lo lắng đến mất ăn mất ngủ; nhổ giùm ba bạn sợi tóc bạc để nhận ra rằng ba bạn đã làm việc cực khổ đến mức nào để cho bạn mọt cuộc sống ấm no… Từng việc làm nho nhỏ như thế cũng thể hiện được trách nhiệm của chúng ta đối với tổ ám của mình.
Gia đình luôn rộng mở cánh tay đối với bạn nhưng khi bạn chạy trốn nó thì bạn cũng không bao giờ nhận được sự yêu thương. Nếu bạn cứ vô tâm thờ ơ đối với gia đình của mình khi mất đi bạn sẽ thấy không thứ gì thay thế được. Ba mẹ bạn không thể sống bên bạn suốt đời nếu bay giờ bạn không biết quý trọng từng phút từng giây bên cạnh họ có thể một ngày nào đó bạn sẽ vĩnh viễn mất họ suốt cả đời. Khi đã có con mới hiểu được cha mẹ yêu mình như thế nào. Lớn lên bạn sẽ hối tiếc về những khoảng thời gian mình đã lãng phí bên cạnh nhưng người thân yêu nhất. Bây giờ vẫn chưa là trễ hãy mau thực hiện những điều bạn muốn làm dành cho những người thân của mình.
Trách nhiệm của bản thân đối với gia đình nói đơn giản chính là sự quan tâm , yêu thương của mình dành cho gia đình. Yêu thương những người thân của mình khi còn cơ hội bạn nhé đừng để mình phải hối tiếc về những chuyện mình đã không làm.
9 thg 10, 2009
Gia đình là cái nôi của XH
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bài văn khá là hay , rất dồi dào tình cảm .Tuy là một bài nghị luận xã hội nhưng mình thấy nó không khô khan mà ngược lại làm cho người đọc cảm thấy nó như một lời tâm sự vậy .Mình rất thích bài này. Mình xin cảm ơn vì đã cho mình một bài tham khảo hay đến vậy. Tuy nhiên, bài văn vẫn chưa hoàn chỉnh lắm. Ví dụ như bạn có thể đưa thêm vào bài một số tấm gương về những người biết hiếu thảo với cha mẹ ... Mình nghĩ điều đó sẽ làm bài văn của bạn đúng nghĩa là một bài văn nghị luận xã hội hơn khi có phần dẫn chứng.Một điều nữa là bạn nên thêm vào phần phê phán để bài văn nghị luận trở nên hoàn chỉnh. Mình mong rằng những lời góp ý của mình sẽ giúp bài văn hoàn thiện và hay hơn .
Trả lờiXóaĐặng Phương Anh_07_10a8
Trả lờiXóaBài văn của bạn rất có cảm xúc,những hành động mà bạn dẫn chứng thật sự"đánh trúng tâm lí"của học sinh chúng mình,về sự vô tâm với gia đình thân yêu mà mình ko hề hay biết,nội dung hay,bố cục chặt chẽ,mạch lạc,theo một mạch thống nhất nên bài văn của bạn khá hoàn chỉnh
tuy nhiên,mình xin góp ý cho bạn một chút là bài văn của bạn còn thiếu yếu tố thiết thực,bạn có thể thêm vào một số tấm gương,những người ko hoàn thành trách nhiệm đối với gia đình,ngoài việc quan tâm,ta còn phải cố học thật giỏi,có phải ko bạn?